2AM
Thấy chàng trai kia post ảnh cùng em ở bãi biển mà đáng lẽ ra phải là anh ở đó, anh chợt ghét biển
Trước giờ anh vốn là người yêu biển, mọi người xung quanh anh ắt hẳn cũng biết điều đó bởi anh hay post story những tấm ảnh về biển, hay đi dạo biển, đôi khi lại rủ bạn ra biển đàn hát hay ăn uống, và anh tự biết mình yêu biển bởi sinh nhật năm anh 19 tuổi anh đã một mình đón sinh nhật ở đó.
Anh coi biển là nơi trú chân tạm thời vào những lúc nặng lòng có lẽ bởi nó không đòi hỏi anh phải nói ra, cũng chẳng muốn cho anh biết điều gì, đơn giản biển chỉ ở đó cùng với những cơn gió mát thay từng lớp sóng vào bờ. Anh là người sống nội tâm, ghét phải xem trọng cảm xúc của người khác và cũng rất khó chịu khi ai đó đòi hỏi anh phải tôn trọng cảm xúc của họ. Anh chỉ muốn phần ai nấy sống, cảm xúc có khó chịu hay buồn tủi thế nào thì hãy tự mình vượt qua đừng làm phiền, trút bỏ lên người khác.
Tình cờ hai đứa làm quen với nhau, em cũng là người yêu biển, vì em còn học ở quê chưa ra thành phố học nên chưa từng được dạo biển ban đêm. Anh thì hơn tuổi em nên ra thành phố sớm hơn hay khoe khoang với em là anh đi nhiều ơi là nhiều rồi hứa với em tháng 8 năm nay khi em ra thành phố học thì sẽ cùng em dạo biển đêm cùng với một lời hứa em dành cho anh, anh ước thời gian trôi thật nhanh, nhưng rồi vì một lí do nào đó em không còn nhắn tin cho anh nữa anh cũng chẳng đoái hoài vì anh biết có gì đó trong em thay đổi. Bẵng đi một thời gian anh thấy bio trong wall cùng ảnh nổi bật em thay đổi, anh biết mình bỏ lỡ gì rồi. Vì covid nên nhà trường cho sinh viên học onl, anh về quê đợi ngày nhà trường thông báo đi học lại, em thì vừa thi tốt nghiệp xong rồi ra thành phố cùng với cậu bạn kia.
Dạo này hay leo lên nóc phía sau nhà, ở đó cao nhưng có chổ để ngồi, anh hay lên vào sáng sớm hoặc chiều muộn để ngắm bình minh và hưởng gió mát khi chiều. Hôm nào leo xuống cũng đã chụp được vài chục tấm về bầu trời. Có hôm nửa đêm bồn chồn trong lòng leo lên nóc nhà nằm dài ra thấy như được ôm cả bầu trời đầy sao vào lòng, lần đầu được nằm trên cao dưới trời sao cảm giác sung sướng đến khó tả, lòng tự nhủ biết vậy lên đây vào ban đêm sớm hơn. Anh thấy hình như anh yêu bầu trời hơn biển. Anh chụp bầu trời nhiều hơn biển bởi trời có nhiều hơn biển, tất nhiên ngắm trời nhiều hơn biển, và anh chợt nhận ra hình như anh yêu biển vì trên biển không có nhà cao tầng không có cây cối mọi thứ khoáng đãng để anh thấy trời như cao hơn, rộng lớn hơn. Hay là anh đang ngộ nhận vì mới đây thôi anh đã ghét biển nhỉ ?
À phải rồi, đêm đầy sao hôm đó anh đã vẫy tay chào một ngôi sao ở xa tít không có gì nổi bật trong cả trăm ngàn ngôi sao khác vì anh nghĩ biết đâu ở đó ngay tại thời điểm đó cũng có một người như anh leo lên nóc nhà đang buồn nhỉ? Biết đâu người đó cũng đang mong đợi điều gì đó từ vũ trụ, từ một người như anh, một cái vẫy tay chẳng hạn ?
Nhận xét
Đăng nhận xét